Bài quan tâm
Lúc còn là bạn của quan nội hữu Trương Văn Hạnh ở kinh đô , hoàng tôn Dương chỉ mới là một đứa bé chưa có cá tính riêng , chưa có dấu hiệu nào chứng tỏ tư chất đặc biệt của một nhân tài . |
Nhận ra ông là nhân tài nên chúa Nguyễn Phúc Nguyên đã trọng dụng , phong tước Lộc Khê Hầu ; được vua Minh Mạng truy tặng là bậc khai quốc công thần , cho thờ tại Thái Miếu. |
Các gã nếu chẳng phải yêu núi ma rừng thì sao nói năng được nhọn sắc như vậy ! Hai người giận mà nói : Ông là thủ tướng đáng lẽ nên tiến dẫn nhân tài để làm đồ dùng cho quốc gia , cớ sao lại ghen người hiền , ghét người tài , há phải là cái nghĩa ở trong Kinh Thư đã nói : "Kẻ khác có tài , coi như ta có !". |
Khách đến hút thuốc đủ hạng người : ông chủ sòng mà sở liêm phóng không thương hại , mấy cậu học trò vừa ra khỏi trường mà đã oán giận xã hội không trọng dụng nhân tài , cụ phán già không được cưới thêm vợ lẽ , ông nhà văn có sách mới bị cấm , tay chủ báo vừa thua kiện về tội phỉ báng , tay phóng viên thiếu đầu đề , cô gái nhảy vừa đánh mất nhân tình , nhà tài tử cải lương Nam kỳ không có người bao. |
Vả người Việt nhân tài vật lực yếu mỏng không biết đánh bộ , lại không biết dùng xe ngựa cung nỏ , thế mà không thể đem quân vào được , là vì họ giữ được đất hiểm , mà người Trung Quốc thì không quen thủy thổ. |