Bài quan tâm
Ðương đi , hễ gặp một cây dây leo là nàng níu ngay lấy , nhún mình đánh đu , gặp cây nào có quả ăn được như khế , như mơ , là nàng nhẩy lên níu cho kỳ được , sát cả tay mà không biết đau ; thấy bên sườn đồi có dẫy sậy hoa phơn phớt bạc , nàng chạy ra bẻ một vài cây rồi đưa cho Phương một cây làm gậy chống. |
Bạch Hải cười : Cô nhún mình quá ! Tôi còn lo chưa tả được cái dịu dàng của cô , cái tính dễ cảm động , cái lòng hay thương người của cô. |
Lương nhún mình : Lúc nhàn rỗi làm thơ cho đỡ buồn , chứ thi sĩ thi xiếc gì ! Anh cũng có khi buồn kia à ?... Chiều nay , thứ năm nhàn rỗi , hẳn anh làm thơ cho đỡ buồn. |
Nhưng thầy nghĩ lại coi , cả Duệ Tôn lẫn Đông cung ngoài mặt thân thuộc nhưng bên trong thù hận nhau đến mức nào ! Mà cả hai có đáng gì đâu ! Tôi nhún mình vái lạy mà xương sống nhất định không thèm cong , đầu gối không chịu quì , là vì anh ta chẳng đáng gì. |
Lại hiểu nghĩa , thức thời , tuy tài và dũng không bằng Triệu Vũ Đế , nhưng chịu nhún mình thờ nước lớn , để giữ vẹn bờ cõi , có thể gọi là người trí. |