Bài quan tâm
Sang tuần thứ hai , thứ thuốc quết nhuyễn bằng lá cây của người thượng đã làm cho vết thương trên đầu khô lại. |
Nhưng phải nói ”chú“ đóng vai khá nhuần nhuyễn . |
Những người ăn thuốc “sưa” rồi lại bầy ra cái trò kỳ cục không chỗ nói : tiêm thuốc phiện vào trong phật thủ rồi để đấy cho nhuyễn vào vỏ và thịt của trái cây. |
Nhưng trong lễ cưới hỏi , nhất định phải tìm cho được hồng mòng , chẳng những trông đã đẹp mắt , mà cốm và hồng ăn vào miệng lại nhuyễn với nhau , vừa thơm , vừa ngọt , vừa bùi , ấy ai đa cảm , mấy mà không nghĩ rằng thịt ướp lấy thịt , da ướp lấy da để hoà làm một cũng chỉ mê ly đến thế chớ không thể nào hơn được ! Ôi thôi , đến cái thú thưởng thức miếng ngon đất Bắc vào những ngày tàn thu , nghe gió bấc thổi vi vu bên cạnh người thương bé nhỏ thì biết kể đến bao giờ cho hết. |
Đáo để là cái giống chim này , sao mà thịt nó thơm , mà lại mềm đến cả cái xương , bồ câu , chim cu sao có thể đem ra mà ví được ? Chết , đem nó làm món gì cũng ngon chết người đi : Xáo với măng , lá lốt như kiểu sáo vịt đã hay , thái ra từng miếng nhỏ hấp với rau cải nõn lại càng ngon tệ , nhưng ngon vượt bực là đồ một chõ xôi “nếp cái mới” rồi úp mọt hai con chim ngói lên trên để cho mỡ nó nhuyễn vào xôi lấy ra ăn thập nóng , nhất định là c thế giới này không có một món ăn nào sánh nổi ! ấy chính là chim ngói ngon và quý một cách rùng rợn như thế cho đến mùa mà ăn ngay thì đắc tội với trời : không được ! Vì thế tất cả những gia đình có lễ giáo mỗi khi đến mùa chim ngói đều phải sửa lễ cúng trời đất , tổ tiên cùng với gạo mới vì cuối tháng tám đã gặt lúa mới , sang tháng chín gạo mới đã bắt đầu đem bán ở khắp nhà quê kẻ chợ. |