Bài quan tâm
Ngoài mấy thứ đó ra khi có khách sang trọng đến ”nhà dưới“ cũng chỉ còn món muối trắng trộn với tiết luộc để chám làn nên đặc điểm sâu xa , có người đi khỏi làng đến ba đời vẫn không thể chấm thịt gà luộc bằng bất cứ thứ nước chấm gì ngoài muối trộn tiết luộc. |
Chỉ có rau muống hoặc đỗ đũa luộc là chung nhưng phải hai bát nước chấm khác nhau. |
Đã cùng ăn chung ”một chế độ“ , cô cũng cố tạo ra sự riêng biệt : gắp rau ra đĩa , xúc thịt rang tôm vào bát , pha nước chấm , thứ gì cũng chỉ vừa đủ một người ăn. |
Tương của những hàng bánh đúc , cũng như nước chấm của những hàng bánh cuốn , được pha mầu nhiệm lắm ờ , lạ thật , làm sao ở nhà muốn khổ công làm tương đến thế nào cũng không thể ngon được như tương của những bà hàng bánh đúc? Ai thích ăn cay , có thể dầm vào tương ấy một ít ớt cho nổi vị , mà nếu đôi khi muốn đậm đà hơn , có một hai miếng đậu rán để nguội xé ra từng miếng nhỏ điểm vào cũng không hại gì. |
Thế thôi , nhưng thưởng thức vài lần món bánh cuốn Thanh Trì rồi , anh sẽ thấy nhớ mãi món quà đó và nhớ từ cái dáng người bán hàng đội bánh nhớ đi , nhớ thứ nước chấm , nhớ cái cảm giác bánh trơn trôi nhẹ vào trong cổ... nhớ quá , nhớ khôn nguôi ! Hồi còn tạm lánh ở một làng vắng vẻ Khu Ba , có những buổi sáng êm trời , tôi vẫn vọng phía Thanh Trì nghĩ đến những hàng bánh cuốn đó và thấy thèm như thèm một hương yêu. |