Bài quan tâm
Một lần hai lỡ keo sơn , Mong gì gắn lại phím đàn ngang cung. |
Anh như tấm vóc đại hồng Em như chỉ thắm thêu rồng nên chăng ? Nhất chờ , nhì đợi , tam mong Tứ thương , ngũ nhớ , lục , thất , bát mong , cửu thập tìm Em thương ai con mắt lim dim Chân đi thất thểu như chim tha mồi Tối hôm qua vật đổi , sao dời Tiếc công gắn bó , tiếc lời giao đoan Thề xưa đã lỗi muôn vàn Mảnh gương còn đó , phím đàn còn đây Trót vì đàn đã bén dây Chẳng trăm năm cũng một ngày duyên ta Chén son nguyện với trăng già Càn khôn đưa lại một nhà vui chung. |
Anh , giữ ngón tay yêu dấu ấy ở phím đàn và đừng buông ra , đừng buông , nghe thấy không , N. |
Tôi vớ lấy cây đàn và lướt khẽ những đầu ngón tay lên dãy phím để nghe những âm thanh rung lên bồi hồi. |
Bây giờ chỉ có mày chia sẻ cùng tao ! Ngồi trên ghềnh đá , sóng bủa mịt mù , tay tôi lướt trên phím đàn , và tôi nghe tiếng lòng tôi vọng về cố quận : Từ thời xa xửa xa xưa nào Em tôi đã yêu ai Đã vô cùng hạnh phúc và vô cùng khổ đau Để rồi trong buổi chiều ảm đạm nào Em tôi đã nhìn thấy tình yêu Như vết chém Rời bỏ khoảng trời xanh mơ mộng Trái tim em tôi đã trở về Nằm ốm trong lồng ngực Tiếng thở dài như mũi tên rung. |