Bài quan tâm
Thẫn thờ , nàng trạnh nghĩ đến Dũng ở nơi xa xôi , tưởng ra Dũng đương đi trên một con đường dài đầy cát bụi , để mặc gió thổi tóc phất phơ và mỉm cười như vui vẻ đón chào những cảnh non sông rộng rãi , những ngày đầy đủ của một cuộc đời phiêu lưu hoạt động. |
Bên cạnh nàng , một cây lựu gió đưa phơ phất , hoa đỏ nở đầy như những nụ cười tươi thắm đón chào mùa hè rực rỡ sắp tới. |
Nhưng Thái đã hiểu : chàng nghĩ ngay đến tình cảnh nghèo của Cận và bà mẹ già đầu tóc bạc phơ . |
Dũng tự nhiên nghĩ đến một bãi cỏ rộng trên đó có Loan và chàng ; hai người cùng đi ngược lên chiều gió ; nàng mặc một tấm áo lụa trắng , và gió mát thơm những mùi cỏ đưa tà áo nàng phơ phất chạm vào tay chàng êm như những cánh bướm. |
Còn bao nhiêu các anh khác cũng bó buộc như Thái , cũng phất phơ vô định như Thái , nhưng ít ra các anh kia còn hy vọng , còn tìm. |