Bài quan tâm
Đôi mắt Loan bỗng thoáng qua vẻ buồn xa xăm nghĩ đến người ở bên trời , Loan thở dài thì thầm : Anh Dũng... Một tiếng gọi to làm Loan giật mình nhìn sang Thảo hỏi : Việc gì thế chị ? Thảo đáp : Ông Hoạch nhờ tôi nói với chị để ông ta đến phỏng vấn . |
Loan đáp : Em bị phỏng vấn . |
Hơi rượu tàn , cuộc vui gượng đã qua , Loan chua chát nhắc lại mấy câu của Hoạch tình cờ nói đến Dũng khi phỏng vấn nàng. |
Vì mấy câu đó , Loan chắc rằng Dũng bây giờ không phải như Dũng ngày trước nữa , nàng biết rằng Dũng đã đổi khác và nàng đối với Dũng , nay chỉ như một người xa lạ... Là trong khi phỏng vấn Loan và nói chuyện xa gần về mới cũ , Hoạch đã vô tình nhắc đến tên Dũng , một người bạn của chàng để làm thí dụ , và khi Loan hỏi gặn , Hoạch vô tình cho biết rằng Dũng có về Hà Nội , nhưng không ra toà án , về Hà Nội vì có việc riêng rồi lại phải đi ngay. |
Đên khi phỏng vấn xong , Hương mới oà khóc ôm chầm lấy anh mà bảo anh có biết em phải đi bộ nát cả hai bàn chân sốt rét rụng hết cả tóc và đói , và bom đạn , và muỗi vắt suốt một năm nay chịu đựng cực nhục mới đến được chỗ anh... Chỉ có điều khác khi còn ở đại đội 12 là Sài không dám ghi nhật ký , một chữ không ghi , dù biết rằng không ai xâm phạm đến. |