Bài quan tâm
Tình này buồn cả dạ ! Mấy câu thơ ấy , học thuộc lòng khi còn nhỏ bé ở một ngôi trường trăng giữa phố Hàng Vôi – Không biết có phải của cụ Bảng Mộng không nhỉ , chẳng hiểu tại sao đêm nay lại đến với tôi ? Mà tại sao có lúc tôi q phứt hứt mất rồi , mà đêm nay tự nhiên lại nhớ rành mạch khong quên một chữ ? Nhớ đến như thế , tức là nhớ lại cả một thiếu thời lúc còn mặc cái áo maga đi học , vừa đi vừa tung chiếc giày do Đức Mậu lên trời vì đi giày nóng chân quá , giẫm đất nó thảnh thơi , mát mẻ hơn. |
Tình này buồn cả dạ ! Mấy câu thơ ấy , học thuộc lòng khi còn nhỏ bé ở một ngôi trường trăng giữa phố Hàng Vôi – Không biết có phải của cụ Bảng Mộng không nhỉ , chẳng hiểu tại sao đêm nay lại đến với tôi ? Mà tại sao có lúc tôi q phứt hứt mất rồi , mà đêm nay tự nhiên lại nhớ rành mạch khong quên một chữ ? Nhớ đến như thế , tức là nhớ lại cả một thiếu thời lúc còn mặc cái áo maga đi học , vừa đi vừa tung chiếc giày do Đức Mậu lên trời vì đi giày nóng chân quá , giẫm đất nó thảnh thơi , mát mẻ hơn. |
Kỳ túm được con rắn lục đuôi đỏ , chặt phứt bay đầu , lấy cây đinh sắt đóng thẳng thân rắn lên cây khế. |