Bài quan tâm
Chả cứ đối với chị đâu , đến đối với em , mẹ em cũng... cũng hành hạ , chửi mắng... coi như quân thù , quân hằn. |
Hồng thở dài bảo chị : Khổ thực , chị ạ , mình ở nhà mình mà hình như lạc vào đám quân thù... giữ gìn từng tí , lúc nào cũng sợ sọ hãi hãi , sợ hãi từ đứa ở trở lên , chung quanh rặt giống mật thám... Một nơi địa ngục chứ gia đình gì lại thế !... Chị đã rõ vì sao em muốn tự tử chưa. |
Bao nhiêu người đàn bà ghét Hồng như quân thù quân hằn ! Thấy nàng qua hai bên phố họ chỉ trỏ. |
Chao ôi ! Những người nông dân xưa kia đi vào thành phố thì củ mỉ cù mì , chẳng thấy nói một câu , bước e dè , sợ sệt từ thằng lính mã tà(lính gác đường) cho đến con mụ góp tiền chỗ , nhẫn nhục mỉm cười trước những cặp mắt rẻ khinh của bọn người thành phố ăn trắng mặc trơn , thì bây giờ , họ đà vùng lên một cách dũng mãnh , sẵn sàng lao vào cái chết để chặn giặc , sẵn sàng cưu mang giúp đỡ những con người đã rời bỏ đô thị chạy đi trước khi giặc tới ? Và dù miệng họ không nói ra được ý nghĩ của mình bằng những danh từ bóng bẩy văn hoa , nhưng hành động của họ lại thiết thực và anh dũng biết bao trước lời kêu gọi của Tổ quốc lâm nguy... Tiến lên đường máu , quốc dân Việt Nam ! Non nước nát tan vì quân thù xâm lấn. |
Có thật không hở chả Nhưng bố con vẫn tỉnh táo để tránh đạn của quân thù chứ chả Con nói saỏ Mẹ con dặn , không được nhắc đến bố , nhớ bố cũng không được khóc , vì bố chưa chết , để bố tỉnh táo mà tránh hòn đạn mũi tên. |