Bài quan tâm
Lòng kính mến một trí thức thông minh bỗng biến đi để nhường chỗ cho lòng khinh bỉ đối với một cô gái hà tiện quen thói đi lừa... Chàng lại đứng sát gần Mai cười mát , rồi lấy tay khẽ đập vào má nàng mà an ủi bằng một câu bỡn cợt : Thôi , em nín đi chóng ngoan ! Mai đứng phắt dậy , mặt tái mét , cất tiếng cự tuyệt : Ông không được hỗn. |
Trong thấy họ tấp nập làm lụng , Sinh lại nghĩ đến cái bếp nhà mình bây giờ vẫn còn tro lạnh , chàng lại lo không biết vợ đi từ sáng đến giờ sao mãi không thấy về , mà về không biết có đem cái gì không , hay lại chỉ một mối thất vọng như nhiều lần... Nghĩ đến , Sinh lại đem long thương , thương người đàn bà xưa nay vẫn quen thói đài điếm phong lưu , mà bây giờ phải chịu khổ vì chàng... Hai bên gặp gỡ nhau trong một tiệc rượu dưới xóm cô đầu. |
Hai người còn lại dùng khúc cây rừng khá dài khiêng một cái bao nhỏ và nhe , Lữ đoán họ gặp may vớ được một món thịt rừng , và quen thói sống ngang tàng bất chấp mọi sự , họ không tiếp tục đi nữa , quay về trại đánh chén. |
uen thói quyết định nhanh , áp đặt ý muốn của mình cho kẻ khác tuân phục , ông thân mật nắm tay ông giáo cười nói : Thế là thầy hiểu tôi rồi nhé ! Quân triều còn ngấp nghé bên kia đèo. |
Các ông nghĩ mà xem , tái sao họ liều chết chống cự chúng ta ? Huệ nói : Vì một số nhỏ trong chúng ta quen thói cũ , phá phách nhà cửa , lấy cắp của dân làng. |