Bài quan tâm
Dũng như không biết có Chúc ở bên cạnh , ngồi chống tay vào cằm , mắt nhìn ra chân trời , yên lặng lắng tai nghe một tiếng gọi từ ở nơi đâu xa đưa lại. |
Quí gì cái chức biện lại Vân Đồn ! Nhạc quay về phía ông giáo , lễ phép hỏi : Thầy về khuya , có dặn các cô các chú ấy đừng đợi cửa không ? Ông giáo biết Nhạc muốn đổi lối nói trang trọng giả tạo ra chân tình đơn giản , nên đáp gọn : Tôi đã dặn rồi. |
Trong khi anh chàng đang bối rối , mặt duỗi ra chân tay thừa thãi lóng ngóng không biết để đâu , đặt đâu thì Thi Hoài hơi cúi đầu xuống… Một luồng hơi nóng chất ngất phun toả vào vùng nhạy cảm trong đầu óc anh : Rốt cuộc , cái cô ta bồn chồn chờ đợi không phải là đá là Hoà , là vị quan to xách ca táp kia mà lại chính là gã khùng này ! Có đúng vậy không? Thôi , mở bia đi anh Lân Tiếng Dung cất lên lanh lảnh Thế là hoàn toàn đủ rồi , không còn thiếu cái gì nữa Quay sang mọi người , chị tươi cười Xin giới thiệu đây là Quang , vốn là đại đội trưởng trinh sát , bạn chiến đấu thân thiết của chủ tịch Lân và… Xin cải chính Lân kêu lên Không phải là bạn chiến đấu mà là cấp trên của tôi. |
Có lần chính tôi với một cậu nữa bị một thằng vớ vẩn nào đó đẩy ra chân đường ở chỗ cầu Phú Thứ , hắn tự xưng là Đệ nhị mải võ. |
Hằng ngày tôi cùng mẹ đẩy chiếc xe có những món đồ lưu niệm xinh xinh ra chân nhà thờ đá để bán cho khách du lịch. |