Bài quan tâm
Lộc tức tối , đi đi lại lại trong ba gian nhà , miệng lẩm bẩm : Thế thì ở nhà quê , khó chịu quá nhỉ ! rặt một phường cá lớn nuốt cá bé ! Ông lão Hạnh lại bàn : Hay là cô bằng lòng quách. |
Chung quanh rặt những thợ thuyền dữ tợn. |
Hồng thở dài bảo chị : Khổ thực , chị ạ , mình ở nhà mình mà hình như lạc vào đám quân thù... giữ gìn từng tí , lúc nào cũng sợ sọ hãi hãi , sợ hãi từ đứa ở trở lên , chung quanh rặt giống mật thám... Một nơi địa ngục chứ gia đình gì lại thế !... Chị đã rõ vì sao em muốn tự tử chưa. |
Bao giờ đuổi được Nhật , Tây Để em được sống những ngày ấm no Cực thân em đẩy xe bò Cho phường giặc nước ô tô nhà lầu Áo em áo chiếu mo cau Áo phường giặc cướp rặt màu tơ len Ai về nhắn chị cùng em Có đi giết giặc cho em theo cùng. |
Ấy đó , quanh đi quẩn lại chỉ rặt những công việc vặt như thế mà hết cả ngày. |