Bài quan tâm
Thật ra công việc so sánh phở bò và phở gà không thể thành được vấn đề , nhưng một buổi sáng mùa thu rỗi rãi , trời hơi lành lạnh , mà ngồi ăn một bát phở gà , có đủ rau mùi , hành sống , vừa ăn vừa nghĩ thì phở gà cũng có một phong vị riêng của nó , khác hẳn phở bò. |
Chao ôi ! Đĩa rươi đó vừa mềm không khô , chế một ít dầu vừng , rắc mấy lá gấc thái nhỏ và mấy ngọn rau mùi vào , gia vừa hạt tiêu , để lên trên bàn , khói bốc lên nghi ngút mà ăn ngay thì nuốt đến đâu sướng đến đấy , không chịu được. |
Thêm vào đó , trần bì (vỏ quýt) thơm một mùi hăng hăng , lá gấc ngọt thoang thoảng , thìa là và rau mùi thơm cái mùi thơm của hoa cỏ đồng quê ; tất cả nâng đỡ lẫn nhau , hòa hợp với nhau để tạo nên một hương vị thật tiết tấu , tưởng chừng như một bản đàn tuyệt diệu , chỉ thiếu một nét là hỏng cả. |
Lúc ăn , cho tí hạt tiêu , điểm mấy cái rau mùi , dùng lúc đương nóng hổi. |
Là vì ăn cái thứ gỏi cá sống , điều đáng chú ý nhất là rau , mà rau không phải chỉ có một hai thứ như ăn nộm hay vài bốn thứ như ăn chả : nhưng có đến mười thứ mà hầu hết là những thứ rau , lá cầu kỳ như lá sung , lá ổi , lá cúc tần , lá đơn , lá vông , lá sắn , rau húng láng , rau thơm , rau mùi , tía tô , kinh giới... Ngần ấy thứ rau phải đủ , thứ nọ đỡ cho thứ kia thì gỏi mới hoàn toàn. |