Bài quan tâm
Ân tình mới đó mau phai Như ngọc rau rút tươi mai héo chiều. |
Biết đến bao giờ người lữ khách mới lại được thấy lại cái tháng hai ngày xưa của nẻo Bắc cách mấy mươi trùng thương nhớ ? Những say tỉnh : Bắc Kinh mưa gió , Vẫn mơ màng : phòng cũ chiếu chăn , Gối sầu cách áng mây Tần Băn khoăn tay áo , chân quần ở đây , Án nọ đỡ ngang mày sớm tối Nay tháng ngày no đói với ai ? Gió thu một tiếng bên tai , Thuần lư chợt nhớ đến mùi Giang Nam ! Thấy gió thu , Trương Hán đương làm quan tại rau rút nhớ đến rau rút , cá mè ở quê hương. |
Không lo tiền , không lập mưu thiết kế , không oán ức , ăn rau rút muối mè , cũng thấy ngon. |
Những củ cái ăn bùi lắm ; củ con mềm ; nhưng muốn thưởng thức cho được hoàn toàn cái ngon , cái bùi của nó , ta phải đợi hôm nào dùng món canh cua đồng nấu với rau rút và khoai sọ , ôi chao , ngọt cứ như thể đường phèn vậy. |
Bún óng mướt ; chan riêu nóng lên trên , lấp la lấp lánh , màu gạch cua sắc tím điểm những chấm vàng kim nhũ li ti giữa vài cái dong cà chua hồng tái ; rồi gia một tí mắm tôm vào , ăn với rau diếp non thái nhỏ như những sợi chỉ xanh... Đó là một món quà cổ kính , có thể bảo là quê mùa được , nhưng tôi đố ai trông thấy một mẹt bún riêu của người bán hàng dâng lên trong khói xanh nghi ngút mà lại không thèm và bảo "quà Việt Nam rẻ , không cầu kỳ mà quả là ăn ngon ra dáng !" Cũng làm với thứ bún to sợi đó , còn quà canh bún nữa , cũng nấu với cua đồng , nhưng thêm mấy món rau rút ăn mát mà làm tăng cái ngọt của chất cua đồng lên bội phần. |