Bài quan tâm
Anh toan đi mình đi xem thì chợt mắc bệnh ! Nhớ tới ‘bệnh’ , Minh lại rầu rầu không vui , ngồi thừ mặt ra tựa như đã quên hẳn câu chuyện ‘mộng’ đang nói một cách hứng thú. |
Minh vẫn ngồi im , nét mặt rầu rầu . |
Nhưng khi nghĩ tới Liên , Minh bỗng thấy rầu rầu , không được vui. |
Đây chú coi : công chúa vừa tới chùa , đứng tựa gốc đại già , nhìn về phía Thăng Long , nghĩ tới đức vua cha cùng hoàng hậu , rầu rầu giọt lệ rơi trên má... Thế thì ông vẽ sai rồi. |
Ngọc nói , lời rầu rầu , se sẽ , như người ru em. |