Bài quan tâm
Anh đừng lo... Trương thấy nóng hai tai , nghe mãi thấy tiếng " anh đừng lo " chàng đã phát cáu toan nói , nhưng biết là sẽ nói những câu rồ dại , chàng lại thôi. |
Cái hôn ở ngoài ngàn dậm , em chắc nó tinh khiết , thanh cao hơn những cái hôn tục tĩu dâm ô mà em đã hiến cho biết bao nhiêu người khác trong những giờ phút điên rồ . |
Đột nhiên , nàng hỏi Chương : Nếu em nhận lời ăn cơm với anh thì anh sung sướng lắm sao ? Trời ơi ! Em còn phải hỏi điều đó ? Tuyết cười ngất : Nếu anh sung sướng thì chắc anh không khổ , mà trước anh khổ là vì anh không sung sướng , phải không ? rồ i như điên rồ , nàng vừa nhảy vừa hát theo điệu Bình bán : Quand je suis heureux , Je ne suis pas malheureux , Quand je suis malheureux , Je ne suis jamais très heureux Heureux et malheureux Sont deux choses différentes Comprenne qui veut Comprendre Car je ne chanterai plus... Nghe Tuyết hát , Chương cười vang : Thôi lại ăn cơm đã. |
Lắm lúc tôi điên rồ cứ coi cậu như em Trọng ". |
Trọng nó điên rồ quá , không những đứng trước mặt bà bố nó không chối rằng em là một cô gái giang hồ , là em một con đĩ , nó lại còn kể lể , lôi thôi hết cái đời xấu xa , hèn hạ của chị nó ra... Thế thì chị tính có khổ cho em không. |