Bài quan tâm
Không thấy ai đòi nhưng nợ vẫn cứ là nợ , nó rờn rờn quanh quất trong chái bếp ngày ngày khói tỏa , trong mấy chiếc giường ngủ con con , trong hai bữa ăn mỗi ngày. |
Lạnh như khoảng chiếu nửa đêm Quí chạm tay vào , tượng lên một nỗi nhớ rờn rờn lúc mờ lúc tỏ. |