Bài quan tâm
Anh dậy ăn sáng rồi sắm sửa thì vừa. |
Bà Bát nói đùa : Phải , cô đi mua bán sắm sửa cái gì thì phải đi thật sớm , nêu không thì không kịp về ăn cơm. |
Hai người , lúc đi qua trước mặt bà hai cùng đứng lại , Dũng mời : Bác sắm sửa sang thì vừa. |
Một hôm tôi đột nhiên sắm sửa nói với ông cụ xin đi : Bấy lâu ở đây thật cảm ơn cụ quá không biết lấy gì mà đền ơn được. |
Liên giẫy nẩy , xua tay lia lịa : Trời ơi ! Tôi chịu thôi ! Sao vậy ? Ai lại ăn mặc loè loẹt như thế bao giờ ! Vậy người ta vẫn mặc như thế thì đã sao ? Nhưng tôi quê mùa cục mịch , bắt chước người ta thế nào được ! Mấy lại tôi nghèo khó , lấy tiền đâu mà sắm sửa ! Đó là chị tưởng thế , nghĩ thế đó thôi , chứ một cái quần lĩnh , một cái ‘san’ mùi , một đôi giầy nhung giá có là bao. |