Bài quan tâm
Chàng nói một mình : Ở đời thực lắm chuyện éo le... Bỗng thấy trong dạ nao nao , rưng rưng muốn khóc , Dũng đặt chén xuống bàn , rồi nện mạnh gót giày trên sàn gác , lững thững đi về phía cửa sổ. |
Và trên trốc hai cái hòm da đặt chồng lên nhau , cái thúng khâu đựng đầy giẻ vụn đủ các màu , và một cuộn len đỏ mối sợi rơi lòng thòng xuống sàn gác . |
giở ra dùng hết , nhưng vừa nằm xuống được một lát thì lũ quỷ sứ ở đâu lại dẫn đến , nện gót xuống sàn gác kêu thình thịch và có vẻ như muốn sấn cả lại để lôi anh dậy. |
Những bóng điện có chùm dua xanh , những cái sập thấp lè tè , bốn mặt tường đều có vẽ hình đen những mỹ nữ khỏa thân , trên sàn gác lại rải nệm khiến cho khách khứa đi lại , tuy như mắc cửi , mà phòng vẫn không vang tiếng giầy lộp cộp , vẫn như giẫm trên nhung. |
Hầu sáng bưng vào một cái liễn sắt đầy những măng tây , khói lên nghi ngút , mùi thơm đưa ra ngào ngạt... Tuyết õng ẹo hắt đống vỏ hạt dưa ở bàn cho rơi xuống sàn gác lách tách , và đài các phán cho hầu sáng : Cái Nị vặn quạt chạy nhanh lên một tí nữa nghe không ! Rồi âu yếm giục Long bằng một cái tát yêu : Ăn đi chứ , hở mình? Long chờ cho hầu sáng ra hẳn và cửa quầy đã khép hẳn lại , mới ngồi ngay ngắn lên và mắng Tuyết : Tôi không bằng lòng cho Tuyết vô ý như thế ! Khi có mặt một người thứ ba nữa thì Tuyết phải giữ gìn một chút mới được ! Tuyết cười khanh khách mà rằng : Anh ngượng với thằng hầu sáng đấy à? Anh gàn lắm. |