Bài quan tâm
Loan ngẩng lên và muốn xua đuổi những cảm tưởng sầu thảm vấn vương qua tâm trí , nàng đưa mắt nhìn ra cánh đồng ruộng , phồng ngực hít mạnh gió xa thổi lại. |
Bây giờ đã đến cái thời kỳ tôi hơi ra ngoài đời mà đến gần cảnh vật rồi đó , tôi mới biết rằng tôi chưa từng yêu gì hơn yêu cảnh thiên nhiên , lắm khi có thể lấy đấy làm cái vui ở đời , khuây khoả được lắm nỗi đắng cay sầu thảm : có khi tôi ngắm cảnh mà quên cả mọi nỗi gian truân , quên cả thế sự , tưởng có thể bỏ cả vinh hoa phú quí để được hưởng một cái thú cỏn con với cây cỏ. |
Đời nàng là một đời chồng chất những ngày sầu thảm nhưng nàng cho chằng thời kỳ nào sầu thảm bằng trong vòng một năm gần đây. |
Tâm trí Bính lại buồn rượị Tuy có Năm đi bên , Bính vẫn tưởng như thui thủi một thân một mình , và con đường vắng vẻ mà Bính đương đi đây không phải về Vĩnh Bảo , về Thái Bình mà đến một nơi toàn những sự nguy hiểm , sầu thảm . |
Thì ra là tiếng khóc ai oán sầu thảm từ phía sau nhà vọng lại. |