Bài quan tâm
Một bà sồn sồn nói với cậu em rể : " Thôi chị về đây. |
ồn sồn cỡ chú Sa hóa trang vô vai lãnh đạo tham mưu hoặc làm quan Tây. |
Sao thế nhỉ? Làm gì lại đến nông nỗi ấy nhỉ? Ở nơi ấy , những vùng siêu thị sáng choang ánh đèn ấy , chỉ cần một đêm thơ , chỉ cần một cuộc trò chuyện nho nhỏ , một lời giới thiệu vu vơ hay đầy ngụ ý của bạn bè là anh , với mái tóc bồng bềnh trễ nải , với màu da xanh xao lãng mạn , với đôi mắt không đẹp nhưng có khả năng phát thần , với giọng đọc thơ như rên như khóc , lại như gầm gào uất nghẹn , với tập thơ bán chạy cùng cái trường ca dài hai nghìn chín trăm câu dứt thịt ra để viết đã dăm đêm được trích đọc oang oang trên đài và với cả chút hào quang quá khứ trận mạc năm xưa hoặc cố làm ra vẻ trận mạc đã đủ đưa anh thành một thứ tiểu thần tượng của các cô sinh viên bồng bột mộng mơ và của các thiếu phụ sồn sồn dư ăn dư để thường hay mắc cái bệnh chán chồng. |
Tóm lại Anh tự áp đảo mình Cô ta là cái gì nhỉ? Già rồi , sồn sồn rồi , cái phom cái dáng trông có vẻ nuột nà nhưng xét cho kỹ , chắc cũng phòm phọp thôi. |
Nhưng thử hỏi nó là cái gì kia chứ? Hoài vung tay lên như nhón bắt ngôn từ ý tưởng trong khoảng không Một mụ nạ dòng , một gái sồn sồn quá lứa , một loại nghệ sĩ nửa mùa , một mô típ ăn no rửng mỡ thích làm trò hủ hoá với đạo đất , đạo trời : Một kẻ dung tục đang tập làm thánh thiện ; một cái xác thối rữa được phủ bên ngoài lần vỏ bọc mỹ miều ; một con nguỵ con thích nói giọng Cộng sản… Cha trời ! Con nguỵ con này đã cảm hoá được một ả cộng sản thứ thiệt làm nô bộc giặt giũ , rửa ráy , nấu nướng cho nó sau mỗi cuộc làm tình để đổi lấy chén cơm. |