Bài quan tâm
Đứa con sung sướng bám chặt lấy cổ mẹ nũng nịu : Mua cái thực to cơ ! Cái gia đình nghèo nhưng biết thương yêu , sum họp ấy như khiêu khích Trác. |
Năm qua tháng lại mẹ con vẫn sum vầy vui vẻ. |
Còn linh hồn tết phải chăng là mùi thơm hoa thuỷ tiên , phải chăng là sắc thắm hoa đào , hoa cúc , phải chăng là khói hương ngào ngạt ở các chùa , các đền ? Hay linh hồn tết là sự sum họp của gia đình ? Chương chỉ cảm thấy trơ trọi , lạnh lùng , vì từ nay , có lẽ mỗi tết nguyên đán lại sẽ nhắc chàng tưởng đến tới sự biệt ly cùng Tuyết. |
Chính ! Đời khổ sở lắm , lấm bùn , khốn nạn là đời một nhà chân thi sĩ... Rồi tiếng cười khô khan , Tuyết tiếp luôn : Vâng , em thật là một nhà thi sĩ , kể cái đời em cũng là một bài thơ tuyệt tác rồi... Sáng hôm nay , trong lúc người ta vui mừng chào đón xuân , trong lúc người ta sum họp một nhà , cha , mẹ , anh , em đông đủ thì ngoài đường phố vắng , lang thang , thất thểu một tấm linh hồn phiêu bạt... không cửa , không nhà , không thân , không thích , không một chút tình thương để thầm an ủi... Giòng châu rơi lã chã , Tuyết vẫn cười : Có phải thế là làm thơ không anh ?. |
Còn sáu tháng nữa đã đến kỳ thi , em về thi đậu làm giáo học nhà nước thời chị em ta sẽ được sum họp mãi mãi...Nay em cần phải làm tạm kiếm tiền để chị đỡ vất vả. |