Bài quan tâm
Có người thuật lại rằng có những ngày mưa dầm sùi sụt những cái bóng ma ấy kéo nhau thành hàng một , đi lơ lửng trên trời , sàn sàn các ngọn cây và lại cũng có hôm họ lại hiện ra trong các chợ vầy vọc và các hàng miếng chín và chỉ từ sáng đến trưa bao nhiêu thịt thà , nem chả tự nhiên thiu thối hết , chỉ có mà đổ đi. |
Ăn mãi cơm tẻ và thịt thà cũng chán , mà ăn cơm Tàu béo ngấy mãi cũng chán , một hôm trời trở gió kia , anh thấy như nhơ nhớ một cái gì xa xôi lắm lắm , kiểu cái nhớ vẩn vẩn vơ vơ lúc mới nổi ngọn gió thu... Anh tự hỏi nhớ gì : nhớ ngày vàng đã qua rồi , nhớ một cặp mắt người yêu cách biệt , hay nhớ một mối tình não nuột đã liệm vào tấm vải xô của thời gian? Không phải cả. |