Bài quan tâm
Bà buồn quá sinh ốm đau rồi chết , buồn một phần vì bị ông tình phụ , một phần vì bị cô kia lấn át. |
Nàng cố đoán thấy tình phụ tử trong cặp mắt hiền từ... Nhưng cặp mắt ấy không bao giờ để tới cặp mắt sợ hãi của nàng. |
Hơn thế , có khi thương hại nàng nữa : " tình phụ tử ai nỡ ! " Nàng luôn luôn tự nhủ thế , và nàng cố ghép một ý nghĩa trắc ẩn , liên tuất , thân ái vào những lời nói rất bình thường , những cử chỉ rất thản nhiên của chạ Bị cha mắng nhiếc tàn tệ , nàng tự an ủi bằng một tư tưởng lâu ngày đã hầu thành như khắc sâu vào khối óc bị thương của nàng : " Thầy mắng mình ở trước mặt cô ta cho cô ta vui lòng và để mình được yên thân ". |
Lần thứ hai bà phán cười gằn : Trót dại ! Ông phán tiếp luôn : Trót dại ! Đi theo trai rồi cũng kêu trót dại , phải không ? Nghe thấy nhắc đến việc theo trai , Hồng lại chợt nhớ đến Lương , người đã tình phụ nàng khiến nàng phải quay về gia đình , không thoát nổi nơi “địa ngục” ấy. |
Vợ anh như thể cột nhà Anh còn tình phụ nữa là thân em. |