Bài quan tâm
Tuy rằng tính ghen tuông , cay cú gắt gỏng đã biến mất , nhưng cái mặc cảm của người tật nguyền ít nhiều vẫn tồn tại . |
Nhưng muốn hay không đây là vấn đề xã hội còn đang tồn tại rất phức tạp , bắt buộc phải có thời gian để xem xét. |
Cả hai bên đều cười nói vui vẻ , mắng mỏ một cách âu yếm với cả hai người về cái chuyện không đâu để họ lại lai nhau về tiếp tục một cuộc sống đang có nhiều lý do phải tồn tại vĩnh viễn. |
Tất cả những cái đó là người hay ma ? Là u hồn không được siêu thoát hay chỉ là ảo tưởng do người không phản khoa học tưởng tượng ra vì bị ám ảnh , vì hỏng óc ? Thôi , chẳng tội gì mà nghĩ ngợi vẩn vơ về vấn đề có ma hay là không có ma , chết là hết hay linh hồn tồn tại tại , những cô hồn không được cúng kiến đi lang thang trong cõi hư vô là thật hay chỉ là chuyện đặt để không đây để lấy làm điều răn người sống ! Chỉ biết rằng mắt mình trông thấy thật như thế thì cứ nói toẹt ra , chẳng sợ ai cười là hủ hoá , là “rừng” , là “chậm tiến”. |
Duy chỉ còn có mùa t tồn tại ại , nhưng đến cái buồn se sắt , đẹp não nùng của Bắc Việt thân yêu cũng lại biệt mù tăm tích , không biết đến bao giờ lại được nghe thấy hơi may về với hoa vàng , không biết đến bao giờ mới lại được thấy lá ngô đồng rụng xuống giếng thu , nửa đêm thả một lá thuyền con đi mua rượu sen Tây Hồ về uống mà cũng không biết đến bao giờ mới lại được cùng với người vợ tấm mẳn ăn mấy con ốc nhồi thịt thăn , miến , mộc nhĩ hấp với lá gừng trông trăng trong khi thỉnh thong ở đàng xa lại vọng lại những tiếng hát chèo , tiếng rước sư tử , tiếng trống quân thùng thình ! Mùa thu ở Bắc Việt xa xưa ơi , ta buồn da diết khi nghĩ đến kiếp chúng sinh hệ lụy trong biển trầm luân nhưng ta không thể không cảm ơn trời phật đã cho người Bắc đau khổ triền miên một mùa thu xanh mơ mộng diễm tình đến thế. |