văn hoá |
dt. Văn, trong nghĩa văn-minh; hoá, trong nghĩa giáo-hoá: Sự giáo-hoá theo văn-minh của một nước trong một thời-kỳ nào đó, có nghĩa là những lề-lối trong sự phát-triển về tinh-thần, đạo-lý, nghệ thuật phong tục v.v..., phản ảnh ra trong đời sống của loài người, của một dân-tộc đã biết tổ-chức trong một thời-kỳ nhứt-định do những điều-kiện xã-hội trong thời-kỳ ấy gây ra: Mỗi nước, ở về mỗi thời-kỳ, tuỳ theo điều-kiện, chế-độ xã hội của nước ấy vào thời-kỳ ấy mà văn-hoá được tốt-đẹp hay không. Nước ấn-độ, Hy-lạp có văn-hoá riêng của nước ấy hay theo văn-hoá của một nước nào khác, cũng như nước Việt-Nam từ trước kia, một phần đã theo văn-hoá Tàu hay ngày nay, một phần theo văn-hoá Tây-phương. Xã-hội phong-kiến có một văn-hoá riêng của xã-hội ấy cũng như xã-hội phú-hào ngày nay có một văn-hoá mà ta có thể gọi là văn-hoá phú-hào. Văn-hoá cũng sẽ tuỳ sự phát-triển hay suy đồi của một xã-hội mà phát-triển hay suy-đồi theo. || Văn-hoá phú-hào. Văn-hoá mạc-xít. |