Lán vặn vẹo và từ hai bên hiện ra hai khoảng trời hình tam giác , ở đó có rối loạn những cây bạch đàn xơ xác và tơi tả Bỗng nghẹn ngào nhớ đến Như Anh Dường như Như Anh đấy với mái tóc tẽ đôi bay ngược chiều gió thổi như đang nức nở Như Anh khóc à? Khóc thật ư , Như Anh?... Chao ôi , từ bao giờ vậy , mình hiện ra tính ghen tuông tồi tệ Mình ghen với Liêm , Dũng , Phú và bây giờ với Lương , người mà mình hình như có biết trong trường Tổng hợp Ừ , thì ta tưởng tượng rằng : Lương chính là người ấy Là người thâm thấp , lầm lùi và một lần mình gặp dưới cầu thang... Phải , người ấy đấy Thật sung sướng khi Lương cũng được hưởng hạnh phúc gần gũi người mà mình hay gặp trong những giấc mơ , hay gặp trong suy nghĩ… Thôi nhất định sẽ không viết thư cho Như Anh nữa Dù lá thư vừa nhận được khiến mình hơi bàng hoàng Khiến mình cảm thấy Như Anh hơi xa lạ với mình. |