Bài quan tâm
Bà đồ vội níu lấy tay người kia van vỉ : " Bác ơi , cháu nó bé hạt tiêu , nó vẫn vào làm trong này " " Có ai hoài cơm , mới mượn con nhà bà " " Thôi thì không công sá gì , bác cho cháu nó hai bữa cơm người lớn làm được tám chín " " Hai bữa ! Hào chưa đầy bơ gạo con bà lèn hai bữa lại chả hết hai bơ , hoá ra còn quá công người lớn " Chả nhẽ bà để cháu nhịn từ giờ đến quá trưa. |
Nhiều lần bà xuống giọng như van vỉ : "Mấy người làm ơn làm phước đừng coi nó là con của tôi". |
Bà đồ vội níu lấy tay người kia van vỉ : "Bác ơi , cháu nó bé hạt tiêu , nó vẫn vào làm trong này" "Có ai hoài cơm , mới mượn con nhà bà" "Thôi thì không công sá gì , bác cho cháu nó hai bữa cơm người lớn làm được tám chín" "Hai bữa ! Hào chưa đầy bơ gạo con bà lèn hai bữa lại chả hết hai bơ , hoá ra còn quá công người lớn" Chả nhẽ bà để cháu nhịn từ giờ đến quá trưa. |
Chờ đợi mong mỏi van vỉ , chạy đôn chạy đáo hết cửa này đến cửa khác , thấy việc mọi người làm đều có lý , nhưng đến lúc chính mình phải làm thì ngại và đành chuồn ngay đầu nước. |