Bài quan tâm
Bây giờ đã đến cái thời kỳ tôi hơi ra ngoài đời mà đến gần cảnh vật rồi đó , tôi mới biết rằng tôi chưa từng yêu gì hơn yêu cảnh thiên nhiên , lắm khi có thể lấy đấy làm cái vui ở đời , khuây khoả được lắm nỗi đắng cay sầu thảm : có khi tôi ngắm cảnh mà quên cả mọi nỗi gian truân , quên cả thế sự , tưởng có thể bỏ cả vinh hoa phú quí để được hưởng một cái thú cỏn con với cây cỏ. |
Cụ đừng vào con đường ấy để dụ tôi , con đường vinh hoa , phú quý... Bà Án nghiêm sắc mặt dõng dạc nói : Thế thì cô lầm. |
Nhưng cháu ạ , ở đời này người ta chỉ sắn sàng chết đói , chết rét , chết bom , chết đạn để che chở , nuôi nấng cho con mình tai qua nạn khỏi , con mình được sung sướng , được vinh hoa chứ không ai chịu tai tiếng , chịu xỉ nhục để con mình được tự do theo ý nó " " Trời ơi ,cháu thật không thể hiểu nổi " " Đấy là chú nói cái nhẽ đến cùng. |
Nhưng cháu ạ , ở đời này người ta chỉ sắn sàng chết đói , chết rét , chết bom , chết đạn để che chở , nuôi nấng cho con mình tai qua nạn khỏi , con mình được sung sướng , được vinh hoa chứ không ai chịu tai tiếng , chịu xỉ nhục để con mình được tự do theo ý nó" "Trời ơi ,cháu thật không thể hiểu nổi" "Đấy là chú nói cái nhẽ đến cùng. |