Bài quan tâm
Bà Tuân bỗng nhớ ra mình ngồi đã khá lâu , vội vàng cầm thêm miếng trầu , đứng dậy : Thôi xin vô phép cụ để khi khác. |
Tuy một đôi khi nàng cãi lại mẹ chàng , song cũng nên nhận xét rằng có một gia đình nào con dâu không bao giờ vô phép với mẹ chồng ? Chàng thở dài lẩm bẩm : " Với lại cũng tại mẹ ta nữa kia ". |
Mai kính cẩn chắp tay chào : Vâng , mời cụ ngồi chơi , chúng cháu xin vô phép cơm cụ. |
Bà phán gọi giựt lại bảo : Hồng , thế mày nhất định không ăn cơm phải không ? Hồng cáu tiết trả lời buông sõng : Không ! Tức thì bà phán dằn mạnh bát xuống bàn , kêu la ầm ỹ : À ! Con này giỏi thật ! Nó nói dóng một dóng hai với tôi ! Cho mày đi Hà Nội để mày học lấy những tính nết vô phép vô tắc ấy phải không , con kia ?... Hay cô sắp đi ở riêng ở tây rồi , cô định vượt quyền tôi ngay từ bây giờ đấy ? Ông phán nằm trong phòng ngủ thét ra : Bà cứ để mặc xác nó , có được không ? Hoài hơi mà dạy bảo cái con người rắn mày rắn mặt ấy , cái đồ khốn nạn ấy. |
Thế nào , bà lớn nhất định ngồi ghế ? Vậy tôi xin vô phép hai bà với hai ngài nhé. |