Bài quan tâm
Nàng đã biết được điều nàng muốn nói : là Dũng không yêu nàng , trước sau chỉ coi nàng như một người bạn vô tình . |
Loan bùi ngùi liên tưởng đến những người tự dấn thân vào một cuộc đời ảm đạm , đi bên cạnh những sự vui sướng trời đã dành riêng cho mà vô tình không biết. |
Thấy vẻ mặt tiều tụy của Loan , lại thấy Loan nói sắp lấy chồng , Thảo nghĩ ngay đến Dũng , liền hỏi Loan để dò ý : Chị Loan đã biết tin anh Dũng đi rồi chưa ? Loan như người vô tình , thẫn thờ hỏi : Anh ấy đi rồi à ? Chị có biết anh ấy đi đâu không ? Thảo đáp : Anh ấy đi đâu thì có trời biết. |
Vì muốn cho Loan sung sướng mà tôi đã vô tình làm nàng đau khổ một đời. |
Câu hỏi vô tình của đứa bé nhắc chàng nghĩ cái đời cô độc của chàng , lênh đênh nay đây , mai đó , tối ba mươi tết tạm dừng chân trong một chốc lát để ngắm cảnh gia đình êm ấm của người ta , mà chẳng bao giờ chàng được hưởng. |