Bài quan tâm
Rất lâu sau này , khi nghe một bạn giáo sinh ngâm nga bài thơ "Tiền và lá" của Kiên Giang , lòng tôi đã lặng đi rất lâu trước những câu thơ : Đêm vàng soi bóng trăng cao Ngồi bên bờ giếng đếm sao trên trời Anh moi đất nắn "tượng người" Em thơ thẩn nhặt lá rơi… làm "tiền" Mỗi ngày chợ họp mười phiên Anh đem "người đất" đổi "tiền lá rơi"… Những kỷ niệm tuổi thơ trở về , nguyên vẹn một góc vườn xưa bốn mùa mướt xanh cỏ lá. |
Một ngôi mộ xanh cỏ nằm trên quả đồi trồng toàn thông. |