Bài quan tâm
Thôi , thôi , tao sốt ruột lắm rồi ! Mày đừng trêu tao nữa kẻo tao cáu tiết lên lại tát cho mấy cái nữa thì có nước mà trẹo quai hàm bây giờ ! Mạc vênh mặt lên , dáng điệu bất cần : Thế thì thôi vậy ! Ơ hay ! Con bé này khó bảo nhỉ ! Đức thấ thế liền pha trò , phụ hoạ : Đừng sợ Mạc , đã có Đức ! Thôi , tôi lạy hai cô cậu ! Mạc cười ‘chiến thắng’ : Ừ , có thế chứ ! Vậy thì chuyện gì mà lạ thế hả ? Mạc lấy ra đưa cho Nhung một sấp giấy bạc nói : Ban nãy cháu mở gói hoa ra , thấy bên trong có 50 bạc... Nhung kinh ngạc hỏi lại : Năm chục bạc ? Đức cũng sửng sốt hỏi tới hỏi lui : Năm chục bạc ? Của ai vậy ? Lại còn của ai nữa ! Của cô hàng bán hoa chứ còn của ai vào đây nữa ! Cái cô hàng hoa ngất xỉu đó phải không ? Thế này thì lạ lùng lắm nhỉ... bí ẩn quá nhỉ ! Hay là cô ta gửi tặng nhà văn sĩ đấy ! Gửi trả lại nó đi dì ạ ! Nhung cầm xấp tiền , ngồi buồn rầu ngẫm nghĩ. |
Mạc đưa xấp bạc cho Minh. |
Chàng nhận ngay ra là xấp tiền năm đồng chàng đưa cho Liên hôm nọ. |
Đặt ly cà phê xuống bàn , Nhung nhìn bóng Mạc phản chiếu trong gương gườm giọng hỏi : Ắt hẳn mày lại lôi thôi gì với anh ấy rồi phải không ? Mạc quay lại lắc đầu nói : Không ! Cháu nào có lôi thôi gì đâu ! Nhung nói như mắng nhiếc : Mày ác lắm kia ! Tao còn lạ gì ! Ô hay ! Sao dì cứ mắng cháu hoài vậy ? Cháu nào có ác ý gì ? Cháu chỉ kể chuyện 50 bạc cho anh ấy nghe thôi chứ có làm gì đâu ! Biết ngay mà ! Mày thật ác kinh khủng ! Vậy mày có biết anh ấy đi đâu không ? Cháu đưa xấp tiền cho anh ấy. |
Minh thò tay vào túi lấy thuốc lá ra hút , Mình lôi ra xấp giấy bạc mà lúc nãy Mạc đưa cho chàng. |