Bài quan tâm
Cậu lính là cậu lính ơi ! Tôi thương cậu lắm , nắng nôi sương hàn ! Lính này có vua có quan Nào ai cắt lính , cho chàng phải đi ! Nay trảy kim thì , mai trẩy kim ngân Lấy nhau chưa được ái ân Chưa được kim chỉ , Tấn Tần như xưa Trầu lộc em phóng lá dừa Chàng trẩy mười bốn , em đưa hôm rằm Rủ nhau ra chợ Quỳnh Lâm Vai đỗ gánh xuống , hỏi thăm tin chồng Xót xa như muối bóp lòng Nửa muốn theo chồng nửa bận con thơ ! Cậu thơ là cậu thơ rơm Ăn ở bờm xờm quân lính dể người. |
Một người hạ sĩ trạc tuổi băm lăm , mặt mày đen đúa , tóc bờm xờm trổ tới mang tai , uống hết ly rượu , chép miệng ngó thím Ba : Thím làm như tụi Mỹ nó không biết tiếc tiền. |
Chỉ có tụi tôi là dại... Người hạ sĩ nói tới đó chợt dừng lại đưa bàn tay luồn vào mớ tóc bờm xờm của mình , vẻ mặt coi mòi chán ngán và rầu rĩ lắm , thím Ba ú hỏi y : Xin lỗi , cậu người xứ nàỏ Tôi gốc gác ở Mặc Cần Dưng ! Thím Ba ú sững sờ : ủa , té ra cậu ở Mạc Cần Dưng , tức làng Bình Hòả Phải thím biết xứ đó saỏ Trời đất , hồi chưa giặc giã , tôi lên đó làm mắm hoài mà ! Rồi thím Ba nói tiếp , vẻ hồ hởi : Cha chả... cái xứ gì mà tới mùa cá dại nổi đặc sống ! Ai muốn xúc bây nhiêu thì xúc. |
Bà chỉ mới thấy người ta đồn con Mịch bờm xờm với tụi con giai làng Thượng thôi , chứ mà tôi thì tôi lại thấy con bé ấy trương ruột ra rồi. |