Bài quan tâm
Những đồ vật quanh mình ẩn hiện trong bóng tối lờ mờ khiến Sinh lại nghĩ đến cái cảnh nghèo nàn khốn khó của chàng. |
Hình như nó tìm thấy ở cái dáng nhỏ nhắn của An , ở chiếc áo đen tay dài bị rách ở bả vai , ở ánh mắt tinh nghịch và hai cái răng cửa hơi lớn của cô bé , một hình ảnh thân thiết từ lâu nó lạc dấu , nhập nhòe trong mông lung , ẩn hiện bất thường trong trí nhớ bệnh hoạn. |
Thấy có ánh đèn leo lét ẩn hiện sau mấy lớp lá chuối , An yên tâm. |
Cây đước mọc dài theo bãi , theo từng lứa trái rụng , ngọn bằng tăm tắp , lớp này chồng lên lớp kia ôm lấy dòng sông , đắp từng bậc màu xanh lá mạ , màu xanh rêu , màu xanh chai lọ... lòa nhòa ẩn hiện trong sương mù và khói sóng ban mai. |
Bước trên những con đường xào xạo đá dăm cát trắng , mà nhìn vào những căn nhà nhỏ bắt đầu lên đèn ở giữa những mảnh vườn mát mẻ , có bóng đàn bà ẩn hiện , tự nhiên anh cảm thấy đời thơm tho ý vị mà tim anh , quái lạ , sao lại rung rinh lên nhè nhẹ như đôi cánh bướm ! Chẳng hiểu có phải vì thế mà mình mát mẻ dễ chịu thực hay là tại mùi hoa lá , sau trận mưa , hòa vào không khí làm cho ta say như nhấp phi men tình ? Anh nhớ… hình như đã có một thời kỳ , anh cũng say như thế. |