Bài quan tâm
Những lúc Dung cực nhọc quá , ngồi khóc thì bà mẹ chồng lại đay nghiến : Làm đi chứ , đừng ngồi đấy mà sụt sịt đi cô. |
Bây giờ cơm roạn nước thôi Tăm răng súc miệng em ra ngồi hầu anh Em than rằng đêm có năm canh ! Bây giờ cực nhọc , bậu thở bậu than Ngày nào bậu nói gian nan cũng cam lòng ! Chốn rẫy quê , em an bề nghèo khó Ai bảo anh đem em tới chốn này , vất vả lênh đênh Ví chăng trước biết sự tình Em nguyền ở vậy , một mình sướng thân. |
Cha mẹ tóc bạc da mồi Ơn thâm em đền bồi không phỉ Nên em giãi thân hèn , kim chỉ nuôi thân Ơn cha rộng thinh thinh như biển Nghĩa mẹ sâu thăm thẳm tợ sông Thương cho thân em là gái chưa chồng Mà lắm điều cực nhọc , não lòng thế ni Công sanh dục , bằng công tạo hoá Có cha mẹ sau mới có chống Em nhớ khi dìu dắt ẵm bồng Cho nên ngày nay , dẫu thiên lao vạn khổ , em cũng vui lòng chẳng than. |
Lãng không thể chấp nhận được ván cờ thế vô lý đó , Lãng bàng hoàng , tự hỏi rồi mọi sự sẽ dẫn đến đâu ? Sự cực nhọc hy sinh trước đây còn có ý nghĩa gì ? Phải thế không ? Lãng nói : Đại khái như thế ! Nhưng có gì đáng cho chị cười đâu ! Chị không bàng hoàng như em sao ? Có chứ. |
Nghĩ gì buồn thế anh Sài ? Có lẽ cả nước này không đâu cực nhọc bằng làng tôi. |