Bài quan tâm
Sinh đến gần chỗ đun nước , bảo người con gái : Trên thuyền có củi , cô cho mấy thanh củi to để tôi ra sưởi ; đi thuyền không quen , chân tay tôi giá lạnh giá cả. |
Sinh để tay lên tay người con gái nói : Tay cô lạnh giá cả , tội nghiệp quá ! Nhìn đến cô bé thì cô bé vẫn điềm nhiên như không , cho Sinh sờ tay mình là tự nhiên , cười nói một cách ngây thơ : Ngồi đây ấm quá nhỉ , nhưng ấm quá chốc nữa ra lại lạnh. |
Nghĩ đến lúc phải lê cái chân gỗ như những người què anh thường vẫn gặp , Minh thấy rùng mình lạnh giá . |
Quên hết mọi sự , anh nhanh nhẹn quay lại giữ lấy khuôn mặt đang tươi cười sung sướng và áp khuôn mặt lạnh giá của mình , đôi môi khô se của mình trùm lên hàm răng trắng bóng đang cười ấy. |
Cô cũng cần ở Sài một tình thương yêu hết lòng , sự chân thành ở anh như một ngọn lửa sưởi ấm nỗi lạnh giá tái tê trong lòng cô. |