Bài quan tâm
Tôi tưởng tượng ra như một nơi mà người nào cũng ăn ở hoà hợp với nhau thương yêu nhau lắm , người nào cũng lấy sống ở đời làm vui , không có thiếu thốn cái gì để phải khổ sở , mà cũng không có cái gì nhiều quá để mê đắm lòng mình , cái gì cũng điều độ , nhịp nhàng như khúc âm nhạc để ca tụng ông trời kia đã cho lòng mình được trong sạch , giản dị , mà lúc nào cũng đầy những gió trăng hoa mộng. |
Tiều phu cười mà rằng : Ta là kẻ dật dân(15) trốn đời , ông lão già lánh bụi , gửi tính mệnh ở lều tranh quán cỏ , tìm sinh nhai trong búa gió rìu trăng ; ngày có lối vào làng say , cửa vắng vết chân khách tục ; bạn cùng ta là hươu nai tôm cá , quẩn bên ta là tuyết gió trăng hoa ; chỉ biết đông kép mà hè đơn , nằm mây mà ngủ khói ; múc khe mà uống , bới núi mà ăn ; chứ có biết gì đâu ở ngoài là triều đại nào , vua quan nàỏ Bèn mời Trương ở lại làm tiệc thết , cơm thổi bằng hạt điêu hồ(16) , canh nấu bằng rau cẩm đái(7) , lại còn có mấy món rau suối khác nữa. |
Không chỉ thế , Giang lại còn tính trăng hoa , vợ chồng mỗi người một nơi nên Thùy không thể giám sát được chồng. |