Đến mờ mờ sáng , vác cái thân mệt nhọc ra về , bảo phu xe mắc cái áo tơi lên để cho hàng phố khỏi nhìn thấy mặt , có phải đã mấy lần người chồng ấy hé mắt nhìn ra ngoài đã thấy vợ đỗ cái xe nhà ở gốc cây đa ba ngọn , đi chợ thật sớm mua con cá lá rau cho thật tươi , thật rẻ , để cho cơm lành canh ngọt , chồng con vui vẻ , gia đình ấm cúng , thuận hoà ? Ghét không biết chừng nào cái thiếu thời đầy tự ái ! Mang tội lỗi cùng mình đến thế , người chồng đã chẳng biết thương người vợ mưa dầu nắng dãi mà lại còn lấy làm hả hê vì đã sống đúng theo lí tưởng của một người chồng kiểu mẫu lúc bấy giờ : vợ phả chịu thương chịu khó ó , còn chồng thì muốn ăn chơi chè rượu gì , tuỳ ý , vợ không có quyền can thiệp. |