Bài quan tâm
Nhưng có bao giờ một ngòi bút chân chính thực sự yên lòng với mình? Ngoài những trang đã viết ra , cái di chúc lớn khác mà một nhà văn chân chính để lại thường là nỗi khắc khoải vì biết rằng còn bao công việc đáng lẽ phải làm , nhất là đáng lẽ mình phải viết khác kia mà tự khác đi làm sao nổi. |
Nữa là tất cả chúng ta , tránh sao được một sự thoả hiệp? Có lẽ bởi vậy , mà Cái tủ sách của cha tôi được kết lại bằng mấy câu : Tôi tự nhủ ngày kia Cháu con dùng cái tủ Đựng thơ khắp nơi nơi In trong nhiều thứ chữ Một cái tủ con con Trải qua bao thời đại Những thơ hay cổ kim Vẫn lưu truyền mãi mãi Nếu có bảo đấy là một thứ di chúc của Tế Hanh cho các thế hệ đến sau thì tôi biết , Tế Hanh cũng không phản đối. |
Lúc trước , Tiền Ngô Vương bệnh nặng , có di chúc giao cho Tam Kha giúp rập cho con. |
Bu không để lại di chúc hay dặn dò cách thức đưa bu về với thầy thì thôi cứ hỏa táng bu cho nó sạch sẽ , gọn nhẹ chứ địa táng xong rồi lại một lần cải táng nữa vừa tốn kém vừa phức tạp. |
Trong di chúc mẹ tôi để lại có đoạn : "Ðừng để ba tụi con ra đồng cỏ lúc trời làm lửa !". |