Bài quan tâm
Lần này , cái cười của bà rất mỉa mai , như muốn bảo mọi người : " Rõ khéo giở trò hề ! " Bà tiếp luôn một câu để giải nghĩa cái cười của mình : Nó chết thì mặc nó , việc gì phải buồn ! Nó mới hỏi chứ đã cưới đâu mà là rể , là con ! Nó chết đã có thằng khác giỏi gấp mười đến hỏi. |
Ông giáo bất mãn trước vẻ tự thị của người khách lạ , nhưng cố bình tĩnh để xem hắn định giở trò gì. |
Nhưng sao chúng dám giở trò giữa thanh thiên bạch nhật kia ? Chúng ỷ đông ? Mà đông thật. |
Lãng hỏi : Ta sẽ thắng , nhưng ta là ai , có phải cái bọn chuyên đón cơ hội hỗn loạn giở trò trộm cắp , hiếu sát , hiếu danh hay không. |
Châu sững người chưa biết nói gì , anh ta đã hỏi : “Xin lỗi em , chỉ cho anh hỏi một câu : Con có khỏe không ?“ Châu nghiêm mặt ”Tôi đã bảo cấm anh kia mà“ ”Anh biết thế nhưng nhiều lúc nhớ con cứ tha thẩn đi suốt đêm ở ngoài đường“ ”Đừng có giở cái giọng lừa gạt ấy ra với tôi nữa , tôi kinh tởm lắm rồi“ ”Em định làm gì ?“ Châu muốn chạy trốn nhưng anh ta kèm sát , cô không thể rẽ qua đường Hàng Bông , con đường mà chồng cô hoặc người quen trông thấy nên cô phải quặt sang phố Phan Bội Châu xem anh ta định giở trò gì. |