Nhớ lại như thế tức là nhớ lại cả một thiếu thời hồỉ cha mẹ song toàn , cứ vào những buổi tối tháng mườỉ thì cậu Hảo và chú Cả Tộ lại sang nhà ngồi nói chuyện mua cái áo dạ Mông Tự để may mặc vào những ngày giá rét sắp tới hay là rủ nhau đi ăn chả cá ở nhà Hy “chớ không nên vào cái nhà Sơn Hải mới mở ăn không thú lắm vì không có cái không khí mông lung sương khói” Ở đây là xứ giơ tay ra thì có gạo , vớt nước lên thì có cá , ôi thôi , còn thiếu món cá gì mà chẳng có người làm : đầu cá nhắm không , hay cuốn thành gỏi , hoặc là ăn với bún , cách gì cũng vẫn cứ là ngon ; muốn lạ miệng , thì dùng cá nướng trui , cá bọc vào đất rồi bện rơm lại mà hầm , như các ông hổ mang mang hầm thịt chó ; nhưng có cô gái nào xót ruột thì nên dùng canh chua cá lóc hay lấy tạm cá tra sọc , cá sặc buồm , cá bi côi nấu với xoài xanh ăn cũng “đỡ” vô cùng. |