Bài quan tâm
Một lần nào đó , viết xong một truyện ngắn , bên cạnh nhan đề Những lá thư vui , Nguyễn Minh Châu trang trọng chua thêm mấy dòng "Kính tặng bác Thanh Tịnh" (như ngày xưa , Thanh Tịnh đã viết Con so về nhà mẹ để "Kính tặng hương hồn anh Thạch Lam"). |
Hằng đêm , chú Sa đốt nhang van vái hương hồn ba má chú , van vái đất trời cho gián nhấm , chuột cắn bộ phim đó hoặc giá nó sẽ mốc meo trong kho lưu trữ đi cho rồi để mỗi dịp lễ lạt khỏi bị lấy ra chiếu đi chiếu lại , phiền lòng giữa buổi vàng thau.... |
Nhân giật mình hỏi , hai nàng đều sụt sùi giọt lệ nói rằng : Chúng em không may đều mắc bệnh gió sương , khí xuân chưa về , mặt hoa dễ héo , thuốc thang khó tìm , hương hồn một mảnh , chưa biết rồi sẽ trôi dạt đến nơi nào. |
Khước quái quyển liêm nhân hoàn khởi , hương hồn chung bất đáo Liêu Tê (Tây). |
Chỉ là , … ờ thì chỉ là mảnh đất ấy , đã giữ trọn hương hồn của một người mà mình thương. |