Nhớ anh em khôn xiết , thương đồng bào bao nhiêu ! Ăn một miếng mắm ở phương xa , bao nhiêu là kỷ niệm đất nước cũng đi theo luôn vào lòng mình : người khách tha hương thấy đồng bào tuy là cách mặt mà vẫn thương mình , vừa cảm động , vừa thương thân , sao cho khỏi vừa mừng , vừa tủỉ Tôi còn nhớ những người ở tản mác dưới những phương trời xa lạ cả u lẫn A , hồi trước chiến tranh vẫn gửi những lá thư về nhà nói với mẹ , với chị "cho xin một lọ mắm rươi" , và tôi thích nghĩ lan man về những nỗi lòng của họ khi hạ bút viết nên câu đó. |