Tết ở đây thiếu gì vải lụa của Thái Lan , Đại Hàn , thiếu gì đồ ăn thức uống của Nhật , của Mỹ , thiếu gì trái ngon , gái đẹp “lô can” , nhưng cơn cớ làm sao mỗi khi có sự giao tiễn đôi mùa thì lòng lại hướng về quê cũ xa xưa , mơ lại ngày nào cùng vợ đi mua đôi ba chậu cúc vàng , quất đỏ , rồi về ăn quấy quá cho xong để lại đi ù lên Ngọc Hà mua mấy cánh mẫu đơn về để cắm bình , không quên vài tấm giấy đỏ để gói tiền mở hàng cho trẻ , một chai Mai Quế Lộ hay Sử Quốc Công , hai vợ chồng đi dưới mưa riêu riêu dặn nhau phải nhớ mua một hộp trà Thiết Quan Âm vỏ thiếc và xẻ vài chai rươ nếp cẩm ^?m hạ thổ từ tháng tám ! Nhớ lại như thế thì quên làm sao được vào những ngày hai mươi bốn , hai mươi lăm vợ thức từ bốn năm giờ sáng , khoác một cái áo lạnh trên mình ngồi giữa sập sắp xếp các món đồ đem đi biếu tết những bạn bè thân thiết. |