Bài quan tâm
Cô bé chắc trong lòng đang có gì vui nên vẻ mặt ngời ngời luôn ngước nhìn lên các vòm cây ven đường , chậm rãi đạp xe đi. |
Hình như đã có một ai đó nhận xét cái nắng phương Nam cứ ngời ngời lấp loáng như có muôn vàn sợi tơ trời mỏng manh , óng nuột vờn bay vì thế trong nắng lấp lóa ánh vàng. |
Khổ? Thì ra nhìn họ nhởn nhơ , tên tuổi ngời ngời vậy nhưng cũng khổ ! Đọc thơ mà cũng khóc , đang ăn lại lăn ra cười , cãi nhau đấy , hôn nhau đấy… Thương lắm ! Cứ như một bầy con nít vừa quậy phá , vừa nhõng nhẽo om xòm nhưng đám người lớn chả ai chịu đoái hoài tới ! Em nói thật anh Hoài đừng giận nhá? Giọng cô gái Thơ anh lúc này nghe lỡ làng sao ấy. |