Bài quan tâm
tháng mười một trở về ở đây không có gió bấc , không có mưa phùn , tháng mười một trở về ở đây tươi hồng rậm lá , tháng mười một trở về ở đây sướng như điên trong tiếng nhạc “sốt gun” có cô con gái Việt Nam bá vai thằng Mỹ đu đưa , thế mà không hiểu tại sao tôi cứ nhớ hoài , cứ thương mãi cái tiếng rao “giò giầy” và tiếng than “con sống về cửa ông cửa bà” của người ăn mày mù ! … Sàigòn ơi , Sàigòn có đêm hồng , Sàigòn có những cô ca sĩ đeo một triệu rưởi hột xoàn ở cổ và một triệu rưởi hột xoàn k ở vú ? vú , có khi nào quay về xứ Bắc anh em để nhận thức rằng Sàigòn sướng không biết chừng nào vì gạo thì thừa , cá lại lắm mà mùa đông lại không cần áo rét vì Ở đây được cái quanh năm nắng , Chẳng mượn ai đan áo ngự hàn ! Rỡn hoài. |
Mẹ thì chẳng để ý đến con nên con không dám hỏi : Cha ơi , chết rồi , con bị mọc hai cái mụn ở vú đây này , đau ơi là đau. |
Và sau khi nghe chị kể qua đầu đuôi cảnh nhà , thì mụ có ý ái ngại : Bây giờ bác có muốn đi làm không? Thưa bà làm gì ạ? ở vú . |