Bài quan tâm
Rồi chạy ra sân hỏi : ông già kia đến có việc gì ? Lão bộc ấp úng chưa dám ngỏ lời , thì Mai đã ung dung đáp lại : Chúng tôi ở bên Ninh Bắc sang muốn kêu cụ Hàn chút việc. |
Khi đã khăn áo chỉnh tề , đã vuốt cẩn thận bộ râu mép cho thẳng thắn , ông Hàn mới quay mặt ra chỗ Mai : Cô đến có việc gì vậy ? Mời cô hãy ngồi tạm xuống ghế , sao lại đứng thế ? Cả ông già nữa ! Ông lão Hạnh chắp tay , lễ phép đáp lại : Bẩm quan lớn , để mặc chúng cháu. |
Cô em với ông già ở đâu ? Ðến có việc gì ? Mai vẫn đứng , khép nép trả lời : Bẩm cụ , chúng cháu là con ông Tú Lâm ở bên Ninh Bắc. |
Ông Hàn cười híp mắt , lấy tay vuốt mãi bộ ria , rồi hỏi Mai : Cô có biết tại sao bà Hàn không bằng lòng để tôi mua nhà của cô không ? Câu hỏi ngộ nghĩnh , khiến Mai phải bật cười : Thưa cụ , cháu không biết tại sao ? Tại... Ông Hàn đương nói dở câu , bỗng ngừng lại , bảo ông Hạnh : Này ông già , ông xuống nhà giục nó đun nước mau lên. |
Không được ! Hay ông...lấy tạm chén thờ cụ ? ông già nhăn nhó : Chết ! Sao lại lấy chén thờ ? Thôi cũng được ! Ông cứ nghe tôi , phải tội tôi chịu. |