Bài quan tâm
Ông vua đốn mạt này thông dâm với vợ bề tôi Biết Linh , nên trao ngôi báu cho anh chàng này. |
Ông bạn già nghiêm mặt : Nếu tôi nói , quan bác đừng chối , mà cũng đừng giận ! Vâng ! Xin cứ nói ! Thật thế đấy nhé? Vâng , vâng ! Thôi , tôi chả nói ! Đệ lạy bác , xin bác cứ nói cho hết ! Ông già nhìn chòng chọc Nghị Hách , nói : Năm Tân Hợi tức là năm 1911 , quan bác phạm tội thông dâm vợ người. |
Từ một anh hàn sĩ đầy lòng thương đời , ghét cay ghét độc những cái xa hoa vật chất , và căm hờn sự vô tình của bọn trưởng giả đối với nòi giống , Long đã trở nên một kẻ hư hỏng , có tư cách con nhà phá của , đem tuổi thanh xuân ra miệt mài những nơi ca lâu tửu quán , và , quá nữa , lại đi thông dâm với vợ người ! Cái tâm hồn trong sạch , cái chí khí cao cả , những tư tưởng hy sinh cho nòi giống đã đâu mất cả ! Ngày nay , Long cũng đã hóa ra người ích kỷ , khốn nạn , người thuộc vào cái hạng mà chính Long đã rất khinh bỉ xưa kia ! Mà vì lẽ gì , nào Long có hiểu... Long thấy mình không có điều gì trái đạo cả. |
Rể ơi rể ! Con vào xem nhạc mẫu con ngủ với cung văn ! Không ai dám ngờ rằng sự tình đã đến thế mà bà Nghị lại có can đảm làm một hồi dài : Ừ đấy ! Bà thế đấy !... Nó là cung văn thật đấy nhưng mà bụng dạ nó tốt , nó ăn ở có nhân có nghĩa... Nó còn hơn cái mặt mày ! Đồ lường đảo ! Quân giết người ! Đồ lường thầy phản bạn ! Quân hiếp dâm !... Ừ , mày cứ li dị bà đi , rồi bà tố cáo tội lường gạt , tội giết người của mày trước pháp luật cho mà xem ! Mày về mày hỏi mười một con vợ lẽ của mày , xem có phải mày đã hiếp chúng không? Có phải mày đã bỏ bã rượu vào nhà bố mẹ chúng , để bố mẹ chúng phải bán rẻ cho mày không? Cái tội của bà đã to thế kia à? Không bao giờ bà yêu thương gì mày ! Bà ăn ở với mày ba chục năm nay là vì bần cùng ! Xưa kia bà cũng vẫn lừa mày bây giờ mày mới biết thì mày cứ việc mà biết ! Nghị Hách quanh quẩn chạy như hổ trong cũi thì Hải Vân nói : Bác Hách ! Cứ bình tâm ! Cưỡng sao nổi số giời ! Trong việc này dễ thường có Hoàng thiên nhúng tay vào , dễ thường có luật quả báo !... Bác nên nhớ lại lúc bác bỏ một chục quả đấm bằng đồng vào hòm tôi , để chiếm đoạt vợ tôi ! Nghị Hách rên lên : Bác ! Bác thù mãi chuyện xưa ấy à? Tôi đã thế này , bác còn thù thế đấy à? Hải Vân khoan thai : Không ! Không phải thù !... Tiện dịp thì tôi trả lại bác một đứa con !... Rồi ông già chỉ Long cho Nghị Hách , Long và Nghị Hách còn ngẩn ngơ nhìn nhau chưa hiểu ra sao , thì Hải Vân phải cắt nghĩa ngay : Thằng này , lúc mẹ nó chết , thì bố nó là cai Hách đã ở Lào... Tôi đã nuôi nó hai tháng , lúc nó còn đỏ hỏn !... Rồi chính tôi đem nó đến giao cho một bà sơ của hội Bảo anh... Chứng cớ... Này đây chứng cớ ! Rồi hỏi Long : Từ lúc mày nhớn , tao chưa nhìn rõ mặt mày lúc nào , có phải không? Đây này , bên vai hữu của mày có ba cái nốt ruồi liền nhau ! Hải Vân túm lấy vai Long , xé toạc ngay cái áo sơ mi của Long ra , đẩy lưng của Long đến trước mặt Nghị Hách rồi tiếp : Mày là... vợ tao đẻ ra mày , nhưng mà mày chính là máu mủ của cai Hách ! Long gào thét như hóa điên : Tôỉ Tôi mà lại là con ông Nghị Hách ! Ồ ! Thế thì quá lắm ! Thế thì quá lắm ! Thế thì ra bố hiếp vợ của con , con thông dâm vợ của bố... rồi thì anh em ruột... anh em ruột... Long không nói được hết , bưng mặt , cũng tựa vào tường. |
Trước kia , thái hậu chưa lấy Minh Vương , đã từng thông dâm với An Quốc Thiếu Quý người Bá Lăng. |