Bài quan tâm
Hai năm xa cách đã đủ làm phai nhạt sự nhớ nhung : Tuyết chỉ còn để lại bên lòng chàng chút kỷ niệm êm đềm như hương thuỷ tiên đượm mùi chè ướp , xa xăm như tiếng đàn nghe trong giấc mộng , không ai oán , tựa giọng cười vui tươi bên lò lửa đối với người khách qua đường... Hai năm ! Hai năm không tin tức... Không một bức thư ! Hay Tuyết chết ? Cái ý nghĩ Tuyết chết khiến Chương buồn rầu , ngậm ngùi thương kẻ phiêu lưu trên con đường mưa gió. |
Mùi thịt ướp và mùi giò thoang thoảng đưa qua. |
Sinh nhìn thấy mấy miếng thịt ướp hồng hào , mỡ trắng và trong như thuỷ tinh , mấy khoanh giò nạc mịn màng , mấy cái bánh tây vàng đỏ... Mai cất tiếng vui vẻ : Thế này nhé , em ở nhà đi cũng là đi liều chứ thật không biết đến nhờ vả ai được. |
Miếng thịt ướp này là hạng ngon nhất , em đã phải trả đến năm hào đấy , anh ạ. |
Em cũng thế. Thôi chúng ta hãy ăn cho no đã , rồi sẽ liệu sau... Nàng cắt xong miếng thịt ướp , xếp lên đĩa , tươi cười nói tiếp : Kìa , anh ăn đi chứ ? Thật là may cho chúng mình quá |